Không rời trận địa
Đưa hàng vào tuyến trước | |
Vẻ vang truyền thống cán bộ Ngân hàng B68 |
Chấp hành lệnh điều động của Ngân hàng Trung ương, chúng tôi tạm biệt gia đình, cơ quan, bạn bè và những người thân, rồi ba-lô trên vai và chiếc gậy trên tay, vượt Trường Sơn thẳng tiến vào miền Nam thân yêu để công tác và chiến đấu.
Những cán bộ B68 ngày xưa lại được gặp nhau |
Tôi được biên chế vào đoàn về tăng cường cho Khu 9. Đoàn chúng tôi khoảng 50 người, chia làm nhiều tốp, đi cách ngày do anh chị em giao liên dẫn đường. Trên đường từ căn cứ Tây Ninh về Khu 9 đi qua nhiều tỉnh: Long An, Đồng Tháp, Châu Đốc, An Giang, Rạch Giá tới Cà Mau…
Chặng đường tưởng không xa lắm, nhưng chúng tôi hành quân cả tháng trời. Vượt qua mọi đồn bốt dày đặc của địch. Băng qua những cánh đồng mênh mông mùa nước nổi và những khu rừng tràm, sông suối do địch kiểm soát. Ngày đêm quân thù dùng bom đạn, quân lính càn quét, canh giữ, hòng cắt đứt đường tiếp tế và chi viện của quân ta cho chiến trường Khu 9. Dọc đường hành quân, nhiều cán bộ chiến sĩ của ta, trong số đó có cả cán bộ ngành Ngân hàng đã anh dũng hy sinh.
Một hôm khi đoàn chúng tôi vừa đến xã Ô Lâm, huyện Tri Tôn (An Giang), thì ngay đêm đó địch đã huy động máy bay B52 ném bom rải thảm vào đúng nơi đoàn dừng chân. Tranh thủ ngớt đợt bom thứ nhất, chúng tôi nhanh chóng theo du kích địa phương và giao liên xuống hào giao thông chạy thẳng vào căn cứ núi Tô. Ở đây có rất nhiều hang động sâu và thông nhau trong núi, đang có nhiều lực lượng của ta chốt giữ.
Những cán bộ B68 chuẩn bị nghỉ đêm để tiếp tục hành quân |
Sáng hôm sau, địch đổ nhiều tiểu đoàn quân, gồm cả xe tăng, thiết giáp bao vây căn cứ núi Tô. Pháo binh địch cấp tập bắn liên hồi vào mục tiêu. Trên trời, chúng cho máy bay oanh kích liên tục, vừa thả bom napan, bom cay, vừa phát loa kêu gọi ta trong căn cứ ra đầu hàng. Nhưng chúng đã không thể thực hiện được ý đồ. Lực lượng của ta đã đánh trả quyết liệt, gây cho địch nhiều thiệt hại.
Cầm cự được 7 ngày, lương khô anh em mang theo đã hết. Những ngày sau đó, khi trời tối, anh em lại phân công nhau ra khỏi hang, leo lên núi chặt chuối rừng, có khi đào cả củ chuối về ăn cho đỡ đói. Một số anh em do đói nên khi ăn nhiều cây và củ chuối rừng đã bị tiêu chảy liên tục.
Đói rét và chiến sự ngày càng ác liệt, nhưng chúng tôi quyết không rời trận địa, không nao núng tinh thần. Cứ thế, ngày cũng như đêm, phân công canh giữ cửa hang cùng lực lượng tại chỗ sẵn sàng chiến đấu không cho quân địch tiến lên tiếp cận căn cứ của ta. Sau gần một tháng chiến đấu gian khổ và ác liệt, thiếu thốn và đói rét, chúng tôi đã góp phần cùng với quân và dân địa phương giữ vững được căn cứ núi Tô, bảo toàn được lực lượng. Tốp cán bộ ngân hàng chúng tôi lại tiếp tục hành quân về căn cứ Khu 9 ở Cà Mau để nhận nhiệm vụ.
Suốt 8 năm ròng rã công tác và chiến đấu, chúng tôi luôn giữ vững niềm tin và khát vọng chiến thắng. Trong nhiều kỷ niệm sâu sắc và nhiều ký ức “không thể nào quên”, trong mỗi người vẫn luôn đọng lại nỗi nhớ thương những đồng đội đã quên thân mình, ngã xuống vì Tổ quốc thân yêu, vì đồng bào miền Nam ruột thịt. Và càng vinh dự tự hào hơn khi chúng tôi là những cán bộ ngành Ngân hàng được Trung ương điều động vào Nam chi viện cho chiến trường với một lời thề “Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”.