Niềm tin và sự lừa dối
Mấy ngày vừa qua, không những chỉ “dân trong nghề”, mà có lẽ cả những người bình thường “ngoại đạo” trên khắp thế giới, đều bàng hoàng khi chứng kiến một trong những vụ gian lận “lớn nhất thế kỷ” của giới thể thao nói chung và làng đua xe đạp nói riêng. Câu chuyện mà chúng ta đang nói tới đây là việc sử dụng chất kích thích (doping) suốt một thời gian dài của tay đua lừng lẫy người Mỹ Lance Armstrong.
Ảnh minh họa
Sự việc bắt đầu được hé lộ khi cuối năm 2012, Cơ quan phòng chống doping Hoa Kỳ (USADA), sau một thời gian dài tích cực điều tra, thu thập chứng cứ một cách cẩn trọng và nghiêm túc, đã tung ra một bản báo cáo dày hơn 1.000 trang, tố giác việc Lance Armstrong sử dụng chất kích thích trong quãng thời gian đỉnh cao sự nghiệp của mình.
Bản báo cáo cũng cho rằng, đây là “chương trình sử dụng doping chuyên nghiệp, tinh vi và thành công nhất trong lịch sử thể thao”. Và rồi câu chuyện cứ thế tiếp diễn theo cái hướng mà nó nhất định phải theo. Cuối tháng 1/2013 vừa rồi, Armstrong đã có cuộc trao đổi thẳng thắn và mang tính “định mệnh” về vấn đề này trên truyền hình Mỹ với người dẫn chương trình gạo cội Oprah Winfrey. Cuộc phỏng vấn dài hơn 2 tiếng đồng hồ ấy được phát trên hầu khắp các kênh truyền hình lớn tại các quốc gia. Hàng triệu người khắp thế giới đã theo dõi chương trình này.
Rất nhiều uẩn khúc đã được chính Lance Armstrong làm sáng tỏ. “Tay đua kiệt xuất” này đã thú nhận việc dùng chất kích thích để đảm bảo thành tích “huyền thoại” của mình trong các cuộc chinh chiến tại đấu trường Tour de France danh giá hồi đầu những năm 2000. Cũng còn có không ít phản ứng mạnh mẽ từ các đồng đội cũ về sự chân thực của Armstrong trong lời trần tình chính thức.
Nhưng trên hết, câu chuyện này không chỉ cho thấy sự suy sụp của một thần tượng, mà quan trọng hơn, đó còn là sự đổ vỡ của niềm tin. Với gương mặt muốn trào nước mắt, Armstrong đã nhắn gửi cậu con trai 13 tuổi của mình: “Bố đã sai, đừng bảo vệ bố nữa…”.
Tôi không biết Luke (tên cậu bé) sẽ đối diện với sự thật như thế nào, nhưng tôi tin, cậu cũng như các anh em trong nhà, sẽ không bao giờ rời bỏ người cha của mình. Luke phải chấp nhận thực tế là cha cậu đã mắc sai lầm khủng khiếp, nhưng cũng sẽ không nghi ngờ rằng ông lại đứng lên để khôi phục tất cả, như đã từng vượt qua căn bệnh ung thư nhiều năm về trước. Và khi lớn lên, cậu sẽ hiểu thêm, rằng mọi sai lầm đều phải trả giá và những người chân chính sẽ biết chấp nhận điều đó một cách kiên cường.
Chính những đứa con luôn tự hào về cha mình, đã khiến Armstrong quyết định đương đầu với sự thật phũ phàng. Có lẽ đó là khao khát hướng thiện mãnh liệt của tay đua cự phách này. Và dù sao, Armstrong cũng đã dũng cảm đón nhận những điều tồi tệ nhất có thể xảy đến và đó là cơ sở để vãn hồi niềm tin vào những gì tốt đẹp.
Huy Anh