Vay dễ, rủi ro khó lường
Nhiều nhu cầu vay tiền của các cá nhân và doanh nghiệp, nhưng do chưa đủ thủ tục pháp lý để trực tiếp vay vốn từ ngân hàng. Lợi dụng điều này, các hình thức chào mời vay tiền với thủ tục hết sức đơn giản và gọn nhẹ mọc ra như nấm.
Đã không ít người tin tưởng giao hồ sơ hộ khẩu, thẻ tín dụng lẫn cả giấy tờ nhà đất cộng thêm tiền “phí” dịch vụ ban đầu để vay được tiền. Kết quả, người cần tiền thì ngóng, người cho vay “ôm tiền” biến mất không có lý do. Sẽ có hai kiểu lừa đảo chính khiến cho các nạn nhân rất khó phòng bị: từ chính các tổ chức, cá nhân cho vay và hành vi lừa đảo của các “cò” môi giới vay tiền ngân hàng. Khi người dân có nhu cầu cần vay vốn từ ngân hàng mà khâu hồ sơ thủ tục chặt chẽ, nhiều công ty môi giới vay vốn ngân hàng đã nhanh chóng xuất hiện. Thông qua các lời rao quảng cáo trên mạng hoặc nhắn tin theo kiểu “từ trên trời rơi xuống” vào di động. Những lời quảng cáo này thực sự đã thu hút một lượng lớn khách hàng có nhu cầu vay quan tâm. Và “cò” sẽ được hưởng phần trăm trong các khoản vay của khách hàng, nhưng chúng thường sẽ biến mất ngay sau khi nhận tiền đặt cọc. Tuy nhiên, nguy hiểm nhất là loại đầu tiên khi bọn tội phạm thường mạo danh là các TCTD quốc tế hay đang sở hữu nguồn vốn nước ngoài cần giải ngân để lừa đảo.
Ảnh: MH
Trước tiên, bọn tội phạm phải trang bị cho nguồn vốn giả tưởng của mình cái vỏ hợp lý. Có thể là nguồn vốn của một tổ chức nào đó như vụ Hoàng Ánh (Công ty Hùng Hợp Lực), hoặc là vốn từ châu Phi cần đầu tư để rửa tiền, hoặc là vốn của một công ty bí mật nào đó muốn đầu tư rủi ro… Thậm chí còn có những người tự nhận là nhân viên FBI và có nguồn tiền từ FBI 55 triệu USD như trường hợp của Nguyễn Thị Bạch Tuyết (Hải Phòng). Vỏ bọc nguồn tiền này là các giấy tờ giả.
Bước đầu tiên khi giới thiệu nguồn vốn là nhằm thuyết phục các doanh nghiệp và cá nhân ký vào các hợp đồng tín dụng vay tiền. Bước tiếp theo có vẻ đơn giản hơn khi các nạn nhân phải bỏ ra những khoản phí các khoản tiền vay trong hợp đồng. Như trường hợp của chị Huyền, nạn nhân của tập đoàn lừa đảo Đỗ Phương Thảo và Yen Shi Yeng (Đài Loan) đã ký hợp đồng vay 55 triệu USD thời hạn 10 năm, lãi suất 1,2%; với điều kiện, chị chuyển cho Yen Shi Yeng 21.500 USD và 62.100 USD lệ phí của 24 triệu USD tại Ngân hàng Togo và 1 triệu USD tiền xổ số kiểu khuyến mại “vay có thưởng”.
Thực tế cho thấy, bọn tội phạm chủ yếu lợi dụng lúc khó khăn của các doanh nghiệp và lòng tham của một số cá nhân là chính. Nếu có hiểu biết hơn các quy định của pháp luật về huy động vốn nước ngoài hay có luật sư tư vấn thì làm sao doanh nghiệp bị lừa. Tốt hơn hết, các doanh nghiệp và các cá nhân nên đặt niềm tin vào ngân hàng nơi dù khó vay nhưng đã được kiểm chứng về độ an toàn sẽ được đảm bảo hơn rất nhiều.
Hoàng Giáp