Mùa sen quê hương
Ảnh minh họa |
Những ngày hè oi nồng, được thả mình vào không gian mênh mông những sen, được thưởng thức thứ hương thơm ngọt ngào từ sen mà lòng thấy nhẽ nhõm.
Quanh các giếng làng, ao, đầm, bờ sông... đâu đâu cũng thấy xuất hiện hình ảnh của sen. Có thể nói, đầu hè là thời khắc đẹp nhất của đầm sen. Từ xa nhìn lại, đầm sen như một tấm thảm xanh khổng lồ nhiều màu sắc. Điều thích thú nhất mỗi sớm bình minh trên quê hương là được ngắm cánh đồng lúa, đầm sen ngút ngàn tầm mắt!
Tháng 5 vào mùa, làng tôi rực vàng như tấm thảm. Nếu hương lúa gợi lên sự trù phú của làng quê thì sen lại như ru ngủ, vỗ về tâm hồn con người. Mỗi khóm sen tựa một nàng thiếu nữ độ xuân thì điệu đà soi bóng xuống làn nước trong xanh.
Có ngồi lâu, quan sát thật kỹ, ta mới nhận thấy điều đặc biệt từ sen. Những chiếc lá đơn xanh mượt, tròn xoe, phủ kín như quạt ba tiêu của nàng Thiết Phiến trong Tây Du Ký, lại hệt như chiếc dù ôm trọn, che mát khoảng không bên dưới, lại có những lá xòe rộng trên mặt nước. Giá đỡ vững chãi cho tán lá xanh tươi, ấy là thân cây với dáng thẳng, tròn xoe, tua tủa những gai như một thứ vũ khí lợi hại.
Thấp thoáng đâu đó, tôi thấy những búp sen nhỏ nhô lên, ban đầu chỉ bằng ngọn nến hay cây bút lông của thầy đồ xưa, tím rịm, sau mấy hôm, búp sen lớn dần, to bằng nắm tay em bé, nhọn hoắt, chĩa thẳng lên trời và cũng chuyển sang màu hồng “cánh sen”, chuẩn bị phô sắc, tỏa hương.
Ban đầu, hoa sen mới nở còn e ấp lắm! Khi đó, ta mới trầm trồ mà nhận ra vẻ đẹp của cánh sen. Đó là một lớp lụa mỏng màu hồng “ngọt”, khum khum úp sát vào nhau, che chở cho nhụy hoa vàng rực. Hôm sau, một bông hoa tươi thắm hiện ra, vẫy vẫy cánh tay chào đón thế giới.
Sen hồng bung cánh, nở tung trong nắng hè, gió mang hương sen vào đình làng, vào chùa, vào bờ tre, ngõ xóm. Một mùi hương dịu nhẹ tan tỏa thu hút biết bao nàng ong về nô đùa, lấy phấn. Nhiều bông hoa đã tàn, chỉ còn lại đài sen màu xanh ngọc, trong chứa đầy hạt non - những mầm sống mới mà người mẹ tảo tần ấp ủ cho thế hệ tương lai.
Lại nữa, cơm nấu từ củi sen như “được lửa” thơm nồng, chín đều, tỏa ra hương thơm đặc biệt, hòa quyện vị ngọt của gạo, vị đượm của sen, còn các món ăn được nấu bằng củi sen đều đậm đà hương vị. Sang tháng Chạp, đầm sen lại ngập tràn sức sống. Trên mặt đất mốc meo, khô nẻ ngày nào nhú lên những bàn chông nhỏ xíu, nâu sỉn, nhọn hoắt, chĩa thẳng lên trời.
Đã từ lâu, Phật giáo lấy hình ảnh hoa sen làm biểu tượng cho sự thuần khiết và sinh hóa tự nhiên, hoa sen trở thành hình tượng trong kiến trúc và điêu khắc của người Việt xưa, trong văn học, nghệ thuật, ẩm thực… Ngày nay, hãng hàng không quốc gia Việt Nam (Vietnam Airlines) cũng đem hình ảnh đóa sen vàng đến với khắp bè bạn năm châu. Cũng mới gần đây thôi, hoa sen được bình chọn là quốc hoa của Việt Nam.
Nhưng với riêng tôi, hoa sen là biểu tượng cho một vẻ đẹp vừa đời thường lại vừa cao quý, linh thiêng; vừa duyên dáng, mềm mại, nhưng không kém phần cứng cáp, đĩnh đạc; tượng trưng cho phẩm chất của con người Việt Nam: dũng cảm, kiên cường nhưng đôn hậu và cởi mở.