Phát triển thị trường du lịch nông thôn
Louis Vuitton giúp gì cho du lịch Việt Nam? | |
Bảo vệ và phát huy giá trị di sản | |
Những yếu tố nào giúp du lịch Việt Nam tăng 4 bậc trong bảng xếp hạng của WEF? |
Tiềm năng du lịch nông thôn
Duyên hải Nam Trung bộ là vùng đất có tiềm năng nổi trội về du lịch biển đảo, di sản văn hóa thế giới, di tích lịch sử, kiến trúc, nghệ thuật, khảo cổ gắn với văn hóa Chămpa… Hầu hết các tỉnh, thành trong khu vực đều có sự đa dạng, phong phú về tài nguyên du lịch. Trong đó, Đà Nẵng, Quảng Nam, Khánh Hòa và Bình Thuận đang là những địa phương có ưu thế lớn trong phát triển du lịch, do có những đồng bộ về chính sách, quy hoạch, cơ sở hạ tầng, nguồn nhân lực.
Du khách tham quan Nhà lưu niệm cụ Huỳnh Thúc Kháng ở huyện Tiên Phước |
Đặc biệt, tại Quảng Nam thời gian gần đây ngoài các sản phẩm truyền thống, ngành du lịch địa phương đang có sự chuyển dịch về khu vực nông thôn - nơi mang đậm bản sắc văn hóa xứ Quảng. Để phát triển thị trường này, từ năm 2015 Quảng Nam đã xây dựng Chiến lược về du lịch nông thôn.
Góp phần định hướng phát triển, UBND tỉnh cũng đã ban hành “Đề án Phát triển làng nghề truyền thống gắn với phát triển du lịch trên địa bàn tỉnh giai đoạn 2015 - 2020”. Với điều kiện diện tích đất nông, lâm nghiệp lớn (trên 219.645 ha đất sản xuất nông nghiệp; 667.349 ha đất lâm nghiệp), hệ sinh thái đa dạng với nhiều chủng loại, Quảng Nam thích hợp để triển khai các dự án nông nghiệp công nghệ cao, nông nghiệp gắn với du lịch sinh thái, du lịch cộng đồng.
Trên thực tế, sản phẩm du lịch nông nghiệp gắn với tham quan, trải nghiệm ở các làng quê, làng nghề, nông thôn của địa phương đang được quan tâm, triển khai đầu tư. Trong đó, có thể kể đến tour trải nghiệm hoạt động nghề nông như, ở làng rau Trà Quế, Thanh Đông, làng gốm Thanh Hà, làng chài (TP. Hội An); làng Triêm Tây (thị xã Điện Bàn); làng trái cây Đại Bình (Nông Sơn); hay làng cổ Lộc Yên, nhà lưu niệm cụ Huỳnh Thúc Kháng (Tiên Phước)...
Với những địa điểm tham quan này, du khách được trải nghiệm, hoà cùng cuộc sống sản xuất của người nông dân. Họ trực tiếp cày bừa, cuốc đất, trồng rau, bón phân, gánh nước tưới cây, thưởng thức các sản phẩm nông sản tươi sạch. Đại diện một công ty du lịch ở Hội An từng chia sẻ, trải qua hàng nghìn năm văn hóa Việt Nam gắn kết với nền nông nghiệp lúa nước. Cuộc sống người nông dân đều gắn liền với cây lúa và con trâu... Ngược lại, với nhiều du khách, đặc biệt du khách phương Tây văn hóa họ không như vậy. Và chính những khác biệt này làm cho du lịch nông nghiệp của chúng ta trở nên hấp dẫn.
Ở khu vực phía tây Quảng Nam, việc phát triển du lịch ở nông thôn cũng được quan tâm thực hiện. Trong đó, tập trung phát triển các tour tham quan, tìm hiểu văn hóa, cuộc sống của đồng bào dân tộc thiểu số, trình diễn âm nhạc truyền thống, thưởng thức ẩm thực... Nhiều điểm đến được ngành du lịch địa phương đầu tư xây dựng, gây ấn tượng với du khách. Trong đó, có thể kể đến quần thể 1.200 cây Pơ mu “độc nhất, vô nhị”, làng du lịch Pơning (Tây Giang), làng du lịch Bhohoong (Đông Giang); làng du lịch cộng đồng Cơtu (Nam Giang)…
Còn những khó khăn
Với nhiều thuận lợi, ngành “công nghiệp không khói” của Quảng Nam có sự tăng trưởng mạnh trong những năm qua. Mức tăng bình quân tổng lượt khách tham quan, lưu trú giai đoạn 2008-2018 là 11,72%/năm. Năm 2018, Quảng Nam đón hơn 6,5 triệu lượt khách đến tham quan, lưu trú. Trong đó, khách quốc tế đạt 3,8 triệu lượt, doanh thu từ hoạt động du lịch đạt gần 5 nghìn tỷ đồng, thu nhập xã hội từ du lịch đạt trên 11 nghìn tỷ đồng...
Trong đó, việc phát triển du lịch ở vùng nông thôn, vùng sâu vùng xa, bước đầu đem lại hiệu quả cả về KT-XH lẫn môi trường; tạo thêm việc làm, tăng thu nhập cho người dân nông thôn thông qua việc thu nhập trực tiếp từ sản phẩm nông nghiệp, cũng như từ việc cung cấp các sản phẩm dịch vụ cho du khách. Bên cạnh, du lịch nông thôn còn giúp nâng cao ý thức trong xây dựng môi trường, văn hóa, cảnh quan xanh, sạch, đẹp hơn ở các vùng quê...
Có thể nói, phát triển sản xuất nông nghiệp để thu hút khách du lịch trải nghiệm bước đầu đem lại hiệu quả ở Quảng Nam. Các sản phẩm du lịch nông thôn đã dần khẳng định được vị thế trong hệ thống sản phẩm du lịch của địa phương. Cụ thể hơn, những sản phẩm du lịch nông thôn góp phần đa dạng hóa năng lực cung ứng dịch vụ, đáp ứng được nhu cầu tham quan, trải nghiệm của du khách, khả năng lưu trú và chi tiêu của du khách mỗi khi đến với địa phương...
Theo ông Lê Trí Thanh - Phó Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam, dù đã có những bước phát triển vượt bậc trong khai thác du lịch. Nhưng, địa phương vẫn chưa khai thác hết được các tiềm năng, chưa có nhiều sản phẩm mới để đáp ứng nhu cầu của các du khách. Bởi vậy, việc kết hợp bền vừng giữa nông nghiệp và du lịch sẽ tạo ra những sản phẩm du lịch mới, kết tinh trong đó là các giá trị về lịch sử, văn hóa đa dạng của mỗi vùng quê xứ Quảng.
Tuy có những tiềm năng, song trên thực tế việc phát triển du lịch nông thôn ở Quảng Nam cũng như nhiều địa phương khác ở duyên hải Nam Trung bộ vẫn còn nhiều khó khăn. Trong đó, nổi lên là chưa có quy hoạch cụ thể du lịch nông nghiệp, nông thôn. Việc kết hợp giữa các ngành có liên quan như, nông nghiệp, văn hóa và du lịch còn chưa đồng bộ, thiếu chặt chẽ, phát triển mang tính phong trào...
Một số điểm đến du lịch nông thôn chưa được đầu tư đồng bộ về cơ sở hạ tầng. Sản phẩm du lịch nông nghiệp nhìn chung còn thiếu tính độc đáo, chuyên nghiệp, thiếu đổi mới. Một số sản phẩm có sự trùng lặp, đơn điệu do cùng khai thác trùng, thiếu hoạt động trải nghiệm, dẫn tới chưa đáp ứng nhu cầu của du khách...
Bởi vậy, để du lịch nông thôn phát triển, theo đại diện một số công ty lữ hành, chính quyền địa phương cần đẩy mạnh liên kết giữa nông dân, doanh nghiệp lữ hành, địa phương, cơ quan quản lý du lịch, nông nghiệp. Trong đó, chú ý chia sẻ hài hòa lợi ích các bên tham gia, nhất là lợi ích đối với những người nông dân trực tiếp sản xuất nông nghiệp phục vụ du lịch.
Đồng thời rà soát, quy hoạch, xác định, lựa chọn, đầu tư có trọng tâm, trọng điểm để xây dựng các mô hình sản xuất nông nghiệp hiệu quả, có thể kết hợp với phát triển du lịch. Bên cạnh, tăng cường công tác chỉ đạo, quản lý, hướng dẫn để tránh sự trùng lặp, đơn điệu về sản phẩm, khai thác dựa quá nhiều vào nguồn tài nguyên thiên nhiên sẵn có, hoặc làm ảnh hưởng đến môi trường.