Văn hóa doanh nghiệp vẫn phát triển tự phát
Phát biểu tại hội thảo, PGS-TS Đỗ Minh Cương, Phó Viện trưởng Viện Văn hóa Doanh nghiệp khẳng định, văn hóa doanh nghiệp hiện đã được đa số các nhà nghiên cứu, người làm thực tiễn doanh nghiệp và phía quản lý Nhà nước thừa nhận là một tài sản, động lực tạo nên sức mạnh cạnh tranh và nền tảng cho sự phát triển bền vững của doanh nghiệp nói riêng, của các vùng và quốc gia nói chung.
Tuy nhiên, Việt Nam chưa có tư duy hệ thống và thực tiễn quản trị doanh nghiệp, quản trị quốc gia theo khoa học đủ dài để trở thành phong cách, văn hóa làm việc của dân tộc trong thời kỳ công nghiệp 2.0 và 3.0.
“Sự tiên phong và cách thức làm văn hóa doanh nghiệp thành công như các doanh nghiệp lớn tiêu biểu là FPT, Viettel, Vinamilk, Vietcombank, Vingroup, Thế giới di động... đã cho chúng ta thấy đây chính là một nguồn lực, tài sản lớn và phương thức quản trị doanh nghiệp hiệu quả, được lòng dân, giúp họ không ngừng nâng cao năng lực, sức cạnh tranh, phát triển bền vững và thực hiện tốt trách nhiệm với xã hội”, ông Cương nhấn mạnh.
Từ góc nhìn của một lãnh đạo doanh nghiệp, ông Phạm Đức Bình, CEO Công ty cổ phần Công nghệ BNC Việt Nam cho rằng, trong thời buổi thị trường thay đổi như vũ bão, việc xây dựng văn hoá doanh nghiệp cũng có lúc bị coi nhẹ. Nhiều doanh nghiệp chỉ chú trọng đến kết quả kinh doanh trước mắt mà không quan tâm đến hình ảnh doanh nghiệp.
Nguyên nhân của thái độ coi nhẹ này, theo ông Bình, thường đến từ lãnh đạo doanh nghiệp. Vì giá trị của thương hiệu cũng như giá trị văn hoá khó đo lường, không ít nhà quản lý thường bỏ qua, hoặc ràng buộc nhân viên bằng các quy định và để văn hoá phát triển tự phát. Đến một lúc nào đó, lãnh đạo giật mình nhận ra doanh nghiệp của mình không có bản sắc gì, nhận ra sự chia rẽ, bè phái hay tật xấu của nhân viên thì đã không thể khắc phục. Doanh nghiêp khi đó buộc phải “đại phẫu” nếu không muốn bị sụp đổ.
“Có một câu nói về văn hóa doanh nghiệp là: Đừng nghĩ khi có tiền mới làm thương hiệu. Trên thực tế, trên 80% các doanh nghiệp khởi nghiệp ở Việt Nam nghĩ rằng họ chưa có tiền nên chưa làm thương hiệu. Đó là cách nghĩ sai lầm bởi họ hoàn toàn có thể xây dựng thương hiệu bằng các hoạt động hằng ngày của tổ chức, cố gắng tạo ra sự khác biệt cho hình tượng sản phẩm của họ, về sự độc đáo trong văn hóa của họ tới khách hàng và công chúng”, ông Bình nhận định.
Ngoài ra, ông Bình cũng cũng cho rằng, doanh nghiệp không những cần quan tâm đến văn hoá hữu hình mà còn cần quan tâm phát triển những cấu trúc của văn hoá doanh nghiệp. Điều quan trọng là trong văn hoá doanh nghiệp, những giá trị hữu hình và vô hình phải luôn đan xen và bổ trợ lẫn nhau chứ không phải cản trở nhau. Xây dựng được một thương hiệu mạnh sẽ đem lại cho doanh nghiệp nhiều thứ, trong đó có những thứ không lượng hóa được như uy tín, quan hệ, sự nổi tiếng…